古诗词文学网

顿足捶胸 [ dùn zú chuí xiōng ]

顿足捶胸解释:
用脚跺地,以拳捶胸。形容极度悲痛或恼怒,到了极点。
顿足捶胸出处:
明·吴元泰《东游记》第七回:“只见杨子哀号哽咽,顿足捶胸,抚棺长恨,欲拔剑自刎。”
顿足捶胸例句:

相关成语推荐

川壅必溃 [chuān yōng bì kuì]
富面百城 [fù miàn bǎi chéng]
饮灰洗胃 [yǐn huī xǐ wèi]
不痛不痒 [bù tòng bù yǎng]
无头告示 [wú tóu gào shì]
蛇化为龙,不变其文 [shé huà wéi lóng,bù biàn qí wén]
黄口孺子 [huáng kǒu rú zǐ]
Copyright © 2022 古诗词文学网 All Rights Reserved.
京ICP备14007314号