古诗词文学网

东海有勇妇

朝代:唐代

作者:李白

原文:

梁山感杞妻,恸哭为之倾。
金石忽暂开,都由激深情。
东海有勇妇,何惭苏子卿。
学剑越处子,超然若流星。
损躯报夫仇,万死不顾生。
白刃耀素雪,苍天感精诚。
十步两躩跃,三呼一交兵。
斩首掉国门,蹴踏五藏行。
豁此伉俪愤,粲然大义明。
北海李使君,飞章奏天庭。
舍罪警风俗,流芳播沧瀛。
名在列女籍,竹帛已光荣。
淳于免诏狱,汉主为缇萦。
津妾一棹歌,脱父于严刑。
十子若不肖,不如一女英。
豫让斩空衣,有心竟无成。
要离杀庆忌,壮夫所素轻。
妻子亦何辜,焚之买虚声。
岂如东海妇,事立独扬名。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
liáng shān gǎn qǐ qī ,tòng kū wéi zhī qīng 。
jīn shí hū zàn kāi ,dōu yóu jī shēn qíng 。
dōng hǎi yǒu yǒng fù ,hé cán sū zǐ qīng 。
xué jiàn yuè chù zǐ ,chāo rán ruò liú xīng 。
sǔn qū bào fū chóu ,wàn sǐ bú gù shēng 。
bái rèn yào sù xuě ,cāng tiān gǎn jīng chéng 。
shí bù liǎng jué yuè ,sān hū yī jiāo bīng 。
zhǎn shǒu diào guó mén ,cù tà wǔ cáng háng 。
huō cǐ kàng lì fèn ,càn rán dà yì míng 。
běi hǎi lǐ shǐ jun1 ,fēi zhāng zòu tiān tíng 。
shě zuì jǐng fēng sú ,liú fāng bō cāng yíng 。
míng zài liè nǚ jí ,zhú bó yǐ guāng róng 。
chún yú miǎn zhào yù ,hàn zhǔ wéi tí yíng 。
jīn qiè yī zhào gē ,tuō fù yú yán xíng 。
shí zǐ ruò bú xiāo ,bú rú yī nǚ yīng 。
yù ràng zhǎn kōng yī ,yǒu xīn jìng wú chéng 。
yào lí shā qìng jì ,zhuàng fū suǒ sù qīng 。
qī zǐ yì hé gū ,fén zhī mǎi xū shēng 。
qǐ rú dōng hǎi fù ,shì lì dú yáng míng 。

相关翻译

相关赏析

作者介绍

李白
李白 李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)...

热门诗词推荐

小北厅闲题
词笑令(⑦莺莺)
酬谈上人咏海石榴
清远江峡山寺
秋江夜泊寄刘钧
杂曲歌辞。乐府二首
相逢行二首·其一
郊庙歌辞。祀圜丘乐章。太和
西铭
和徐侍郎丛筱咏(一作蒋涣诗)
Copyright © 2022 古诗词文学网 All Rights Reserved.
京ICP备14007314号