古诗词文学网

秦镜

朝代:唐代

作者:仲子陵

原文:

万古秦时镜,从来抱至精。依台月自吐,在匣水常清。
烂烂金光发,澄澄物象生。云天皆洞鉴,表里尽虚明。
但见人窥胆,全胜响应声。妍媸定可识,何处更逃情。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
wàn gǔ qín shí jìng ,cóng lái bào zhì jīng 。yī tái yuè zì tǔ ,zài xiá shuǐ cháng qīng 。
làn làn jīn guāng fā ,chéng chéng wù xiàng shēng 。yún tiān jiē dòng jiàn ,biǎo lǐ jìn xū míng 。
dàn jiàn rén kuī dǎn ,quán shèng xiǎng yīng shēng 。yán chī dìng kě shí ,hé chù gèng táo qíng 。

相关翻译

相关赏析

热门诗词推荐

镊白
望海潮
松下雪
出城
酬崔表仁
导引(明堂大礼乐章(淳熙六年)·明堂大礼鼓吹无射宫导引旧黄钟宫)
野老歌 / 山农词
更漏子(出墙花)
题端正树
闽中别所知
Copyright © 2022 古诗词文学网 All Rights Reserved.
京ICP备14007314号