朝代:唐代
作者:司空曙
原文:
残莺一何怨,百啭相寻续。始辨下将高,稍分长复促。
绵蛮巧状语,机节终如曲。野客赏应迟,幽僧闻讵足。
禅斋深树夏阴清,零落空馀三两声。金谷筝中传不似,
山阳笛里写难成。忆昨乱啼无远近,晴宫晓色偏相引。
送暖初随柳色来,辞芳暗逐花枝尽。歌残莺,歌残莺,
悠然万感生。谢脁羁怀方一听,何郎闲吟本多情。
乃知众鸟非俦比,暮噪晨鸣倦人耳。共爱奇音那可亲,
年年出谷待新春。此时断绝为君惜,明日玄蝉催发白。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
cán yīng yī hé yuàn ,bǎi zhuàn xiàng xún xù 。shǐ biàn xià jiāng gāo ,shāo fèn zhǎng fù cù 。
mián mán qiǎo zhuàng yǔ ,jī jiē zhōng rú qǔ 。yě kè shǎng yīng chí ,yōu sēng wén jù zú 。
chán zhāi shēn shù xià yīn qīng ,líng luò kōng yú sān liǎng shēng 。jīn gǔ zhēng zhōng chuán bú sì ,
shān yáng dí lǐ xiě nán chéng 。yì zuó luàn tí wú yuǎn jìn ,qíng gōng xiǎo sè piān xiàng yǐn 。
sòng nuǎn chū suí liǔ sè lái ,cí fāng àn zhú huā zhī jìn 。gē cán yīng ,gē cán yīng ,
yōu rán wàn gǎn shēng 。xiè tiǎo jī huái fāng yī tīng ,hé láng xián yín běn duō qíng 。
nǎi zhī zhòng niǎo fēi chóu bǐ ,mù zào chén míng juàn rén ěr 。gòng ài qí yīn nà kě qīn ,
nián nián chū gǔ dài xīn chūn 。cǐ shí duàn jué wéi jun1 xī ,míng rì xuán chán cuī fā bái 。