朝代:唐代
作者:卢仝
原文:
石报孤竹君,此客甚高调。共我相共痴,不怕主人天下笑。
我非蛱蝶儿,我非桃李枝。不要儿女扑,不要春风吹。
苔藓印我面,雨露皴我皮。此故不嫌我,突兀蒙相知。
此客即西归,我心徒依依。我欲随客去,累重不解飞。
知弟虚心亦待客,此客何以共报之。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
shí bào gū zhú jun1 ,cǐ kè shèn gāo diào 。gòng wǒ xiàng gòng chī ,bú pà zhǔ rén tiān xià xiào 。
wǒ fēi jiá dié ér ,wǒ fēi táo lǐ zhī 。bú yào ér nǚ pū ,bú yào chūn fēng chuī 。
tái xiǎn yìn wǒ miàn ,yǔ lù cūn wǒ pí 。cǐ gù bú xián wǒ ,tū wū méng xiàng zhī 。
cǐ kè jí xī guī ,wǒ xīn tú yī yī 。wǒ yù suí kè qù ,lèi zhòng bú jiě fēi 。
zhī dì xū xīn yì dài kè ,cǐ kè hé yǐ gòng bào zhī 。