朝代:清朝
作者:郑燮
原文:
满江红·思家
我梦扬州,便想到扬州梦我。 第一是隋堤绿柳,不堪烟锁。 潮打三更瓜步月, 雨荒十里红桥火。更红鲜冷淡不成圆,樱桃颗。
何日向,江村躲; 何日上,江楼卧。 有诗人某某,酒人个个。 花径不无新点缀,沙鸥颇有闲功课。 将白头供作折腰人,将毋左。
mǎn jiāng hóng ·sī jiā
wǒ mèng yáng zhōu ,biàn xiǎng dào yáng zhōu mèng wǒ 。 dì yī shì suí dī lǜ liǔ ,bú kān yān suǒ 。 cháo dǎ sān gèng guā bù yuè , yǔ huāng shí lǐ hóng qiáo huǒ 。gèng hóng xiān lěng dàn bú chéng yuán ,yīng táo kē 。
hé rì xiàng ,jiāng cūn duǒ ; hé rì shàng ,jiāng lóu wò 。 yǒu shī rén mǒu mǒu ,jiǔ rén gè gè 。 huā jìng bú wú xīn diǎn zhuì ,shā ōu pō yǒu xián gōng kè 。 jiāng bái tóu gòng zuò shé yāo rén ,jiāng wú zuǒ 。
我思念故乡扬州,就觉得扬州也在呼唤着我。首先入梦的是隋堤 ...
此词抒写了对扬州的怀念,也透露了对仕宦生活的厌倦。上片着 ...