古诗词文学网

春日咏梅花二首

朝代:唐代

作者:王初

原文:

靓妆才罢粉痕新,递晓风回散玉尘。
若遣有情应怅望,已兼残雪又兼春。
青帝来时值远芳,残花残雪尚交光。
隔年拟待春消息,得见春风已断肠。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
liàng zhuāng cái bà fěn hén xīn ,dì xiǎo fēng huí sàn yù chén 。
ruò qiǎn yǒu qíng yīng chàng wàng ,yǐ jiān cán xuě yòu jiān chūn 。
qīng dì lái shí zhí yuǎn fāng ,cán huā cán xuě shàng jiāo guāng 。
gé nián nǐ dài chūn xiāo xī ,dé jiàn chūn fēng yǐ duàn cháng 。

相关翻译

相关赏析

热门诗词推荐

答章孝标
浣溪沙(月夜对梅小酌)
宴安乐公主宅得空字
婆罗门引(用韵答傅先之时傅宰龙泉归)
穷秋对雨
夏晚寻于政世置酒赋韵
八宝妆
将赴成都草堂途中有作,先寄严郑公五首
兰昌宫
玉联环(般涉调)
Copyright © 2022 古诗词文学网 All Rights Reserved.
京ICP备14007314号